Lác đác bờ sông mấy vũng rêu
Mây giăng núi bạc cuối trời chiều,
Triều lên dăm cánh bèo trôi ngược
Một mảnh buồm xa bến đìu hiu.
Nhớ thương da diết biết bao nhiêu
Kỷ niệm xa xưa quá
ngọt ngào
Cây dầm khua nước em chèo nhẹ
Sợ vỡ vầng trăng dưới trời sao.
Bao lần hai đứa dắt tay nhau
Say sưa ước nguyện chuyện ngày sau,
In dấu chân trần trên cát bỏng
Bẻ lá sen xanh để che đầu…
Mộng ước chỉ là mộng ước thôi,
Anh biết em buồn lúc chia phôi
Mang theo nỗi nhớ dòng sông cũ
Chân trời xa đứng ngóng chân trời.
Có phải nơi em mây giăng lũy
Em vọng quê hương bóng chiều sa?
Triều lên nước ngược miền ký ức
Một mảnh buồm xa bến nhạt nhòa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét