Quê hương như sa mạc
nước
Nóc nhà giống nấm mộ
hoang,
U ám mây đen vần vũ
Trẻ con đói lả cơ hàn!
Có không quê hương số
phận
Oằn lưng chống chọi
phong ba?
Có năm nào không bão
lũ
Nỗi lo con trẻ, mẹ già?…
Thương về quê hương
giông bão
Miền Trung cơ cực bao
đời,
(Những ai sống miền
quê ấy
Sá chi thử thách chông
gai!)
Lũ qua dọn nhà, trồng
tỉa
Mồ hôi đổ cả đêm trường,
Quen rồi bão giông
nắng lửa
Nắm tay dựng lại quê
hương.
Miền Trung đi xa thêm
nhớ
Mặn mòi khúc hát dân
ca,
Nghe tin Miền Trung tâm
bão
Thương về lòng những
xót xa…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét