Mẹ nhắm mắt con không về kịp
Nắm bàn tay trước lúc lâm chung,
Xót xa đau đớn tận cùng
Lệ tuôn, mây núi trập trùng-trời mưa!...
Nhớ ngày xưa nắng mưa bươn chải
Bát cơm lưng mẹ hái rau rừng,
Thương con đôi mắt rưng rưng
Miệng cười như thể chưa từng khổ đau!
Đến khi tóc bạc mái đầu
Ngẫm ra, con ngộ nỗi sầu thế gian,
Bây giờ dẫu có khóc than
Thì con chữ hiếu chưa tròn mẹ ơi!
Công cha nghĩa mẹ biển trời
Mà sao con hệt như người vô tâm!
Lặng thinh chỉ biết khấn thầm
Tiếng lòng hòa với hương trầm nhẹ lan.
Cầu anh linh mẹ bình an
Thảnh thơi tới cõi Niết bàn thong dong
Nhớ thương con nén trong lòng
Mà sao đôi mắt hai dòng sầu tuôn!
Trên tàu SE8,
23h ngày 13 tháng Chạp Quí Mão và
22h ngày 14 tháng Chạp tại
nhà Mẹ.