Có lẽ nào em phụ tình anh
Đổ xuống sông một tấm lòng tha thiết
Anh yêu em nồng nàn khôn xiết
Như sóng trùng dương trong biển biếc ngàn năm.
Trong tim anh em hiền dịu trăng rằm
Soi thấu hồn anh những tháng năm vất vả
Em thủy chung như người đàn bà hóa đá
Yêu anh nồng nàn nắng hạ ban trưa.
Có lẽ nào em phụ tình anh
Lời đồn đại hay đó là sự thật
Không dám nghĩ rằng tình yêu đã mất
Bao nỗi buồn chồng chất xé lòng đau.
Tình yêu em như biển lớn sông sâu
Ôm trọn đời em một hòn đảo nhỏ
Suốt ngàn năm nguyện làm sóng vỗ
Che cho em giông tố phong ba.
Dẫu ngày mai em tự chia xa
Để tìm tới một bến bờ hạnh phúc
Có phút giây nào em lục tìm kí ức
Xin nhớ một người luôn chúc phúc cho
em!