Tết quê ngày xưa đầm ấm lắm
Hoa đào đỏ rực trước sân nhà
Trẻ con đốt chơi tràng pháo tép
Ngõ xóm chăng đèn với kết hoa.
Nồi bách chưng xanh lục bục sôi
Mùi hương trầm ấm tỏa khắp nơi
Cột nhà dán đỏ đôi câu đối
Lá dứa cây nêu chỉa lên trời.
Mẹ cười: “Con gái mẹ lớn rồi
Giêng hai phải tính chuyện đi thôi
Nhà trai mai mối từ xuân trước
Nhỡ để qua thì khổ thân thôi.”
Nghe lời mẹ nói em chỉ cười
Sao lòng chua chát quá anh ơi,
Người ta đã tính ngày nạp lễ
Mà tin anh biền biệt phương trời!...
Ngậm ngùi trông dòng nước trôi xuôi
Đã qua một cái tết nữa rồi
Mùa xuân chưa chín xuân em rụng
Gặp bến nước trong được mấy người?
Mỗi lần tết đến dạ bồi hồi
Thêm nặng lòng nhung nhớ anh thôi
Trầu cau còn đó còn bông bưởi
Tầm xuân tàn tạ đã lâu rồi…
Cứ nhớ cứ chờ vẫn cứ mong,
(Nhưng em cố nén chặt trong lòng)
Tuổi xuân con gái em phơi phới
Em chẳng như ai giục lấy chồng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét