Đêm nghe
hoa cau rụng
Tí tách tựa mưa rơi
Lá trầu không khép lại
Thuyền trăng lên lưng trời.
Trắng ngần hoa quỳnh nở
Gió hiu nhẹ lả lơi
Sương treo chưa thành giọt
Lóng lánh ánh trăng soi.
Sông Ngân hà ngưng trôi
Cho vườn đêm huyền diệu,
Nhưng với anh vẫn thiếu:
Mượt mà hương tóc em!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét