Sau Tết, về quê có việc, gặp o (cô), hỏi chuyện "người xưa". O hơn tôi mấy tuổi, rất thân với "người xưa", tôi chép lại câu chuyện bằng tiếng mẹ đẻ.
Lâu rồi mới lại về quê
Gặp o ni, hỏi: "o tê" răng rồi.
O cười: - Cũng bình thường thôi,
Tau thương cái điệu hắn cười mần răng.
Đẹp ngài, ngoan nết ai bằng
Rứa mà lại vớ phải thằng trôốc tru
Vừa cộc, vừa nhác, vừa ngu
Lấy nhông ra rứa ở tù sướng hơn!
Tôi cười giả lả, bông lơn:
- Người ta có số, thiệt hơn làm gì?
Trợn mắt, o nói: - Cấy chi
Mi chừ sướng nỏ nhớ chi nghĩa tình.
Tau nhớ cái tối đầu đình
Mi trêu: "em đứng một mình cũng xinh"
Để rồi hấn cứ đinh ninh
Tìm thấy một nửa đời mình yêu thương!
Rứa mà mi gạt mi lường
Hấn chờ hấn đợi, còn đường mi đi,
Bây chừ còn hỏi thăm chi
Tau mà như hấn gặp mi tau bằm.
Tôi cười: - Cái chuyện trăm năm
Trời xe duyên mới được thành lứa đôi.
Thôi o, chuyện đã xa rồi
Hỏi thăm là để biết người ngày xưa,
Thương người dãi nắng dầm mưa
Dẫu tình xưa đứt, nghĩa chưa vẹn tròn.
- Mi nghĩ được rứa là khun
Thương nhau đừng để lời đồn bướm ong.
Có bữa hấn tức thằng nhông
Gặp tau hắn khóc tau cùng khóc theo,
Đàn bà bọt nước, cánh bèo
Nhông ngu thoát khỏi kiếp nghèo mấy ai.
Bữa mô vô cấy xóm Đoài
Gặp hấn tao chuyển mấy lời hỏi thăm.
Mi có ở được đến rằm
Xuống nhà tau nấu cá rầm mà ăn.
- Dạ, con không nghỉ phép năm
Chỉ về tranh thủ được dăm ba ngày.
- Đi tàu hỏa hay máy bay?
Tau ước đi đó đi đây một lần,
Mi biết cái nghiệp nhà nông
Nỏ khi mô được ở không vài ngày.
Vô đó gọi điện về ngay
Đừng để choa ở ngoài này ngóng trông. . .
Thương o chân chất tấm lòng
Hỏi "o tê" lại động lòng o ni!
Rất chi là xứ Nghệ.
Trả lờiXóa