Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

CHIỀU NAY EM LẠI RA BẾN CẢNG



Chiều nay em lại ra bến cảng
Ngóng về phía chân trời
Nơi mây trắng và ráng chiều đoàn tụ
Chấp chới cánh chim  hải âu.

Con tàu anh ở đâu
Mà em chỉ thấy một màu sóng biếc?
Em nhắm mắt, trào dâng da diết
Hình bóng anh trong tim!

Biển nhạt nhòa rồi biển vào đêm
Sóng vẫn vỗ yên bờ thường lệ
Anh có nghe sóng ru lời đất mẹ
Nghe tiếng em trong gió lộng biển khơi?

Có phải không anh những lúc tối trời
Con sóng lại ngời lên ánh bạc,
Con sóng nào từ guồng quay chân vịt
Tàu anh đi lan đến bến bờ em?

Dẫu một mình nhưng em chẳng cô đơn
Bởi trái tim em nghe lời anh dặn
Khi nhớ anh hãy ra bến cảng
Em trong tay anh: sóng-gió-biển-trời…

Em nhớ sao tiếng nói, nụ cười
Trêu chọc “người ta” mỗi khi rời bến,
Nên tình yêu anh hòa cùng sóng biển
Như mắt anh giống lắm vì sao xanh.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét