Chiều vương
sương gió hanh hao
Sóng lên ghềnh đá bọt trào lăn tăn,
Thuyền ai
gối bãi nghiêng mình
Như đang
nhung nhớ dáng hình bến xưa.
Lẻ loi giang sếu bay qua
Đo trời bao rộng sao ta chạnh lòng,
Cái ngày gió bấc
đầu đông
Chốn này đây - tím cõi lòng tái tê!
Nẻo xa đón bước em về
Hanh hao sương gió tóc thề lệch nghiêng,
Nếu còn một chút tình riêng
Xin em đừng ngoái bước đường đã qua.
Em về, trên chiếc xe hoa
Sau lưng mộng
ước cùng ta một thời...
Em về, em đã có đôi
Mình ta giữa biển giữa trời nhớ thương!
Em về, với nửa chữ duyên
Gánh thêm chữ phận lên thuyền người ta.
Chiều vương
sương gió nhạt nhòa
Mây buồn biển động mình ta chữ tình!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét