Em trao chùm mận đỏ
Chín mọng trông thật xinh
Như những chiếc đèn lồng
Mùa trăng thu dạo nọ
Vô tình anh chạm nhẹ
Bàn tay em ngọc ngà
Đôi má em ửng đỏ
Mắt lãng nhìn xa xa
Bỗng dưng lòng rạo rực
Muốn cắn mận má đào
Cơn cớ chi ửng đỏ
Cho hồn anh nao nao…
Cầm chùm mận em trao
Bé bỏng dễ thương sao
Em ơi em có phải
Vườn mận trăng lên cao
Trăng chín mùa mận chín
Em mở lối anh vào?
Thơ của bạn giàu thi liệu dân gian, hay lắm.
Trả lờiXóa