Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

XUÂN NGẬP NGỪNG


            Tết là cái mốc của trời
            Để ta ngẫm lại một thời đã xa…

            Xuân sang rạo rực sắc hoa
            Cho ai hò hẹn
            Để ta ngập ngừng
            Chuyển mùa,
            Mắt lá rưng rưng
            Lá đi về cội
            Cành bừng lộc non
            Sắc đào
            Hàm tiếu môi son
            Tuổi em mười sáu
            Trăng tròn tháng giêng

            Dịu dàng
            Chiếc nón che nghiêng
            Em như cô Tấm
            Về miền cỏ hoa
            Để ta
            Thương dáng mẹ già
            Trông theo bóng núi
            Đường xa
            Ghập ghềnh…

            Mùa xuân
            Thì nở hoa xuân
            Tuổi xuân em
            Chỉ một lần mà thôi!
            Ngập ngừng
            Là lỗi của tôi
            Em đi
            Tôi cũng qua rồi
            Tuổi xuân

            Bóng câu cửa sổ qua nhanh
            Tương tư thương nhớ… mùa xuân ngập ngừng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét