Sao ta lại nhớ về chốn cũ?
Dòng Gâm xanh, hoa gạo đỏ, trời xanh
Bắp ngô nướng mới ngậm dòng sữa ngọt
Gạo nương thơm, thơm cả bát canh cần.
Sao ta lại nhớ về chốn cũ?
Núi thẳm xanh, xanh thăm thẳm yêu thương,
Áo chiết eo ôm chật căng vòng ngực
Hồn nhiên sao cô gái lâm trường!
Sao ta lại nhớ về chốn cũ?
Vụng tay chèo, ta thả lưới trên sông
Lưới trôi vướng chân em gánh nước
Em cười ta mà ta thấy chao lòng.
Ôi! Nỗi nhớ cứ trào dâng bổi hổi
Thưở xuân xanh ta cũng đã qua rồi
Em xinh xắn, dịu dàng, bé nhỏ
Ký ức ta neo mãi tuổi hai mươi!
Giờ hối tiếc, ta nhớ về chốn cũ
Dòng Gâm xanh, hoa gạo đỏ, trời xanh
Em trong trẻo, chân thành đến thế
Mà lãng tử ta phụ bạc cả chính mình!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét