Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

HẢI ĐĂNG MŨI ĐIỆN


      Sáng nay ta tới thăm Mũi Điện, biển rất trong, trời rất trong và nắng màu mật ong, gió nhẹ. Đi bên em thoang thoảng hương thơm của tóc, của nắng, của gió, lòng tôi trào dâng xúc cảm bâng khuâng.

      Con đường quanh co dẫn lên ngọn hải đăng thoai thoải dốc. Thỉnh thoảng trên đường những chú sóc băng qua. Con đường mùa xuân không ngào ngạt mùi hoa nhưng đằm thắm hương rừng cỏ dại.
Lên đến cột đèn, ôi, lòng sao sảng khoái, tóc mai em lóng lánh giọt mồ hôi. Điểm cực Đông đón nắng sớm mặt trời, nắng màu mật, giọt mồ hôi em như ánh lên màu hổ phách.
Dắt tay em bước lên cầu thang đèn biển xoắn trôn ốc. Trăm lẻ một bậc lên, gợn lòng ta “trăm nẻo đường đời”, “trăm nẻo cô đơn”, ‘trăm ngàn gian khó” để thương hơn người công nhân đầu sóng ngọn gió giữ hải đăng cả những khi bão tố phong ba.
Đứng trên ngọn hải đăng ngắm trời bể bao la, ngắm con sóng vỗ bờ, lòng ta yêu thiết tha đất nước. Trời biển xanh hơn khi nghe em hát, giữa mênh mang con tàu ai rẽ sóng xa khơi. Anh chỉ cho em phía ấy chân trời, tàu không số đêm đêm định vị ánh đèn, vào cảng Vũng Rô lập nên những chiến công huyền thoại. Lịch sử quê hương lật sang trang mới, và ngọn hải đăng này mãi là nhân chứng tồn tại với thời gian.
     
      Tạm biệt hải đăng lòng xao xuyến mênh mang. Em đưa những tấm hình lên facebook, sẻ chia bạn bè những dòng cảm xúc về ngọn hải đăng Mũi Điện quê mình…

1 nhận xét:

  1. Nguyễn Văn Thịnhlúc 20:20 24 tháng 5, 2014

    Cảm xúc chân thành, giàu chất thơ, cảm ơn bạn có một bài viết hay về quê hương mình!

    Trả lờiXóa