Nghe tin người anh họ mất
Ở xa chẳng thể viếng thăm,
Lòng cứ u sầu nằng nặng
Bước chân như mất thăng bằng.
Anh đi tuổi đời còn trẻ
Mang theo nhịp phách tài hoa,
Đường đời bon chen không dễ
Mặc ai, mình giữ nếp nhà.
Mấy đứa con thơ khờ dại
Chúng chưa đau hết nỗi đau,
Nên nỗi buồn thương cọng lại
Bờ vai nặng gánh chị dâu.
Chị sống cuộc đời thế tục
Biết đâu Cực Lạc Niết Bàn,
Hồn anh có về nơi ấy?
Trần gian lòng chị nát tan!
Tựa cửa vọng vào Sa Mát
Thương anh đau thắt trong lòng,
Thắp nén tâm hương thành kính
Mịt mù trời đổ cơn giông...
Mày có thể là một nhà thơ đấy. cũng biết viết ra phết. Nay lang thang trên mạng vớ được blog của lão, tao chúc mừng nha. Hạnh Đăk Lăk
Trả lờiXóaLàm việc ở TT GDTX-HN nên có thời gian viết, cảm ơn Tiến sĩ đã động viên!
Trả lờiXóa