Anh sẽ đưa em về quê anh
Có dòng sông xanh
Giữa miền đất đỏ,
Có cái nắng cái gió hun khô chân mày,
Có giây phút ngất ngây
Em đi giữa mùa hoa càfê trắng,
Có bát canh lá lằng đăng đắng
Cà nhút mặn giòn
Bữa cơm ngon làng quê mỗi tối.
Quê anh
Hết núi lại đồi
Hết khe lại suối
Ruộng gối bậc thang
Mùa nắng: nắng chang chang
Mùa mưa: mưa thối đất
Bão giông chớp giật
Đông về
Buốt như dao cắt nứt nẻ đôi môi
Thiên nhiên hà khắc
Tạo nên dáng vóc con người
Mộc mạc cộc cằn như củ sắn củ khoai.
Ngày mai
Em có cùng anh vượt dặm đường dài
Về miền quê gian khổ
Nơi không có thú vui thành phố
Không nhạc Bet tô ven trong quán càfê đèn mờ đèn tỏ,
Chỉ có tiếng mõ trâu
Hoàng hôn xuống
Thăm thẳm rừng chiều.
Anh tin
Khi đã yêu
Em yêu tất cả những gì người yêu em thương mến
Chẳng trở ngại nào ngăn em đến
Bến bờ hạnh phúc tương lai . . .
Ngày mai
Về quê anh em nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét