Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

NGƯỜI ĐI CÓ NHỚ LỐI VỀ






















Lá bàng rơi lá vàng rơi
Đầu nhành nảy lộc màu trời xanh non
Gió đùa dìu dặt từng cơn
Hồng nhung khép cánh bên thềm đợi ai?
*
Ve kêu rộn, hạ tới rồi
Tự dưng ta cũng bồi hồi tiếng ve
Người đi nón lá nghiêng che
Mang theo một khoảng trời quê ngậm ngùi…
*
Lá bàng xanh thắm lại rồi
Phượng hồng thắp lửa rực trời đường quê,
Người đi có nhớ lối về
Chao nghiêng nón hứng tình quê ngọt ngào.

2 nhận xét: