Gà rừng đậu
trên cây. Cáo đi tới gần bảo:
- Chào anh
bạn gà bé bỏng của tôi! Vừa nghe thấy tiếng gáy lảnh lót của anh bạn, tôi liền
đến thăm bạn ngay.
- Cảm ơn lời
lẽ chân tình của chị - gà rừng trả lời.
Cáo giả vờ không nghe thấy, nói:
- Anh bạn
nói gì thế? Tôi không nghe thấy gì. Anh bạn gà rừng bé bỏng của tôi, giá bạn xuống
bãi cỏ này mà dạo chơi, chuyện trò với tôi, chứ ở trên ấy tôi chẳng nghe rõ.
Gà rừng bảo:
- Tôi sợ xuống
bãi cỏ. Họ nhà chim chúng tôi đi trên mặt đất nguy hiểm lắm.
- Hay bạn sợ
tôi? Cáo hỏi.
- Không phải
tôi sợ chị mà là sợ các con thú khác – gà rừng trả lời – Trên đời có đủ loại
thú khác nhau.
- Không,
anh bạn gà rừng bé bỏng của tôi, vừa có lệnh ban bố rằng trên mặt đất này hòa
bình rồi.
- Thế thì tốt
– gà rừng nói – chứ không thì thấy bầy chó đang chạy kia, cứ theo lệ cũ, chị hẳn
phải chuồn cho mau, còn bây giờ chị chẳng lo gì nữa.
Cáo nghe
nói đến chó, vểnh tai nghe toan chạy.
- Chị định
đi đâu thế? Gà rừng nói – bây giờ lệnh hòa bình đã ban rồi kia mà, chúng sẽ
không động đến chị.
- Nhưng ai
mà biết được – cáo nói – có thể bọn chúng chưa ngjhe gì về lệnh ấy.
Và cáo ù té
chạy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét