Bỗng dưng thu chuyển sang đông
Bỗng dưng mưa bụi dòng sông xa mờ,
Con thuyền neo bến ngẩn ngơ
Bỗng dưng chờ đợi bâng quơ một người...
Bỗng dưng cứ nhớ một thời
Tim ôm ảo mộng mặc đời gió sương!
Bỗng dưng giã biệt quê hương
Bỗng dưng côi cút con đường gió trăng
Người đi nơi ấy xa xăm
Vắng tin – chắc đã ôm cầm thuyền ai?
Bỗng dưng nhớ giọt sương mai
Đậu trên bông bưởi anh cài tóc em,
Nụ cười sao cứ hồn nhiên
Để anh ép chặt nỗi niềm con tim…
Nhớ ngày xưa ấy êm đềm
Vời xa tựa cửa bên thềm…bỗng dưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét