Đường một chiều người xe xuôi như sông
Chạy trước tôi một bóng hồng áo tím
Bất chợt cơn giông ập đến
Mưa ngập đường, đường bỗng hóa thành sông.
Trời vẫn mưa, nước vẫn ngập, người vẫn đông
Nàng áo tím vẫn chạy xe trước mặt
Áo dán vào lưng mặc cho mưa quất
Mưa Sài Gòn đánh ghen!
Cuộc sống đời thường hay cuộc sống bon chen
Mà tất cả trên đường đều hối hả?
Cơn mưa giông cũng ầm ào vội vã
Chợt đến chợt đi chẳng báo trước điều gì.
Chẳng bao giờ mưa bụi ướt bờ mi
Và cũng chẳng mưa dầm rả rích
Mưa Sài Gòn truy kích
Đường một chiều người xe xuôi như sông.
Lòng bỗng dưng thương quá một bóng hồng
Chẳng biết tên em - cô nàng áo tím
Em về đâu hỡi giai nhân kiều diễm
Vội vã Sài Gòn vội vã cơn giông.
Hay, rất đúng với cuộc sống và mưa Sài gòn!
Trả lờiXóa