Anh xa em, anh xa thành phố
Xa ánh đèn rực rỡ trong đêm,
Nơi đóng quân đồng rừng hoang dại
Bếp lửa bập bùng giữa đêm đen.
Xa ánh đèn dần rồi cũng quen
Anh xa em trào dâng nỗi nhớ
Ngọn lửa cũng ưu tư trăn trở
Em trong mơ, giấc ngủ chập chờn.
Bọn anh chẳng toan tính thiệt hơn
Nhường nhau từng miếng cơm hớp nước
Việc khó khăn xung phong nhận trước
Chí làm trai ai chịu đứng sau ai.
Đêm tuần tra qua cánh rừng dài
Bất chợt gặp hoa ban nở trắng
Áo ướt sương, sáng ngày phơi nắng
Áo khô rồi vẫn đọng mùi hương.
Anh biết em gửi nhớ gửi thương
Trong ánh mắt vọng mây chiều biên giới
Nên sắc núi xanh dài vời vợi
Điệp dòng xanh soi bóng áo xanh.
Ngày đính hôn khi trọn khúc quân hành
Cầm tay em đi dưới tàn hoa sữa
Em ngỡ ngàng bởi mùi hương thương lạ
Hoa lá biên cương theo màu áo bay về.
Lãng mạn lính! Cảm ơn tác giả.
Trả lờiXóa