Anh yêu em bao nhiêu
tháng bao nhiêu năm là bấy nhiêu nhung nhớ
Bấy nhiêu lo lắng băn
khoăn khắc khoải đợi chờ
Mỗi lần xa nhau là nước
mắt chảy trong mơ tràn ra gối chiếc
Nhìn về phương em đi
thời gian nối tiếp thời gian càng xa xôi biền biệt
Màu của núi của mây nặng
nề hiu hắt u ám nhập nhòa
Ngoài vườn kia chim
không kêu hoa không nở sấm động ì ùng không một giọt mưa
Em đừng nghĩ em là em
thôi, em là anh nữa đấy
Những kỷ vật trao nhau
cũng chỉ là kỷ vật, ước gì vứt đi để anh được bên em
Anh biết rằng lúc ấy
trời sẽ xanh chim sẽ hót hoa sẽ nở bên thềm
Giọng nói em là thơ là nhạc anh dạo khúc đàn bằng lặng lẽ ghé môi hôn!...
Hay, có ảnh hưởng của Ta go.
Trả lờiXóa