Khi em đứng trên bục
giảng
Anh tuần tra dọc biên
giới Lạng Sơn
Em say sưa những đôi mắt
trong trẻo tâm hồn
Vai áo anh đẫm sương
đêm bảng lãng.
Hoa tri thức em gieo bằng
tình yêu lãng mạn
Gom góp gửi em ánh lửa
hồng biên giới cho thêm chút nồng nàn
Hai phương trời nhưng
vẫn một Việt Nam
Một bầu trời xanh, biển
xanh, cánh võng mẹ ru con an lành giấc ngủ…
Nỗi nhớ em gửi anh ướp
hương lúa đồng vàng
Mênh mang cánh cò, con
đò lặng im soi bến nước
Kỷ niệm yêu thương êm
đềm như cổ tích
Dịu dàng thôi mà cháy
bỏng tâm hồn!
Rồi cũng hết những ngày bão lũ mưa tuôn
Xuân bén rễ giữa đông
tàn héo úa
Đổng ruộng giêng hai lại
mượt mà như lụa
Ta đón nhau về, nghe
mùa xuân mở cửa trái tim yêu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét