John Roberts – Chánh án Tòa án Tối cao Hoa Kỳ từng tốt nghiệp đại học
Harvard. Gần đây, ông có đến tham dự lễ tốt nghiệp trung học của cậu con trai,
không phải với tư cách chánh án, mà là một phụ huynh. Bài phát biểu của ông
ngày hôm ấy đã khiến tất cả mọi người sửng sốt rồi tán dương…
Ta rất
lấy làm tiếc phải nói với các con một điều rằng, thời khắc vui vẻ nhất và thoải
mái nhất trong cuộc đời của các con sắp trở thành quá khứ rồi….
Ta hy vọng con có thể
nếm trải một chút mùi vị của sự phản bội, bởi chỉ có như vậy con mới có thể
hiểu được tầm quan trọng của sự chân thành.
Xin lỗi phải nói thế
này, nhưng ta hy vọng con cảm nhận được sự cô đơn hàng ngày, bởi chỉ có như vậy
con mới hiểu được rằng bạn bè không phải là điều đương nhiên mà con cần phải
giữ gìn.
Từ lời nói mang đầy ngữ khí “khó nghe”,
vị chánh án đã cho bọn trẻ một bài học quí giá khi đối diện với một xã hội phức
tạp.
Ta hy vọng con có thể
gặp xui xẻo một vài lần, bởi chỉ có như vậy con mới hiểu được ý nghĩa của may
mắn trong đời, để con khiêm tốn hiểu rằng thành công mình có lẽ là nhờ vận may,
và sự thất bại của người khác cũng không phải là đáng đời.
Ta hy vọng thi thoảng
con bị người khác coi thường, chỉ có như vậy con mới hiểu được học cách tôn
trọng và lắng nghe là quan trọng tới mức nào. Và ta cũng hy vọng con sẽ học
được đủ đau đớn để học cách cảm thông.
Cho dù ta có hy vọng
những điều này hay không thì thật ra sớm muộn gì nó cũng sẽ xảy ra trong cuộc
sống của con. Con có thể tiếp thụ giáo huấn hoặc thu hoạch được gì trong đó hay
không, đều dựa vào việc con có nhìn thấy những bài học trong khổ đau của mình
hay không.”
Ông còn căn dặn lũ trẻ
rằng, khi sang trường mới, hãy làm quen với những người “nhặt lá, xúc tuyết và
dọn thùng rác”. Nhớ tên của mọi người, cười và gọi họ bằng tên của
họ. Roberts biết rất nhiều học sinh nhà giàu nhưng không hề hư hỏng và ông
mong lũ trẻ luôn giữ được những phẩm chất quý giá đó. Ông nói: “Lời
khuyên của ta là: Đừng hành động như thể mình ở mâm trên.”
Tuy ngôn từ không mỹ
miều, nhưng người cha ấy đã nói những lời từ tận đáy lòng, thức tỉnh những đứa
trẻ mới lớn bớt sống “ảo tưởng” đi, đồng thời cũng nhắc nhở các bậc cha mẹ nên
dạy con cách đối diện với khó khăn thay vì trốn tránh.
Đời người vốn có rất nhiều nỗi khổ, khi bạn thấy “học hành rất
khổ”, “làm việc rất khổ”, “cuộc đời rất khổ”…, thì xin chúc mừng, bạn đã trưởng
thành hơn rất nhiều người còn đang ngủ quên trong cái “bẫy ảo tưởng” đầy cám dỗ
chưa thoát nổi để bước vào cuộc sống thực. Bởi vì, “khổ” là một điều tất yếu
trong thế gian này.
Minh Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét