Cuộc đời nào chẳng đau khổ, buồn vui
Mộng ước nào chẳng giàu sang, hạnh
phúc?
Con đường đời bao chông gai, khó nhọc
Phía trước tương lai – ta vượt dốc
băng đèo.
Thời trai trẻ vượt qua núi cao
Đến đất bằng bước chân chậm lại,
Ta tận hưởng cỏ cây hoa trái
Hạt giống ta gieo trí tuệ, tâm hồn.
Giữa dòng đời giông bão mưa tuôn
Hãy vững bước vượt lên, em nhé
Cười với đời để mình luôn tươi trẻ
Mãi bình minh…mới mẻ một nhành xuân!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét