Yêu em tim rực lửa hồng
Em đi lấy chồng tim lạnh giá băng,
Lỗi thề - bạc phận mong manh
Đĩa dầu hao khuyết bóng trăng ngậm
ngùi...
Duyên tình đành đoạn thế thôi
Em mang theo nửa kiếp người - hồn anh,
Em mang theo mái tóc xanh
Để cho ai vuốt thay anh canh dài?
Cánh hồng e ấp làn môi
Có còn duyên giữa cuộc đời bão giông?
Có còn khóe mắt rưng rưng
Trao người ta nỗi nhớ nhung đợi chờ?...
Em đi mang cả hồn thơ
Để anh đếm lá bên bờ cỏ lau,
Cơ chi trời đổ mưa ngâu
Để anh uống giọt lệ sầu chứa chan.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét