Chiều mưa bên cửa sổ
Ông giáo ngồi đọc thơ
Trên bàn ly rượu nhỏ
Lá rèm lay hững hờ.
Lần giở trang thơ cũ
Ố vàng màu thời gian
Lòng ông se se lại
Với vần thơ :"Điêu tàn".
Mưa ngưng rơi nắng quái
Nồng hơn rượu trên môi,
Nhẹ nhàng tiếng bà giáo:
"Ông ơi, đón cháu thôi".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét