Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

CÓ LẼ NÀO?...

         
          Có lẽ nào em phụ tình anh
          Đổ xuống sông một tấm lòng tha thiết
          Anh yêu em nồng nàn khôn xiết
          Như sóng trùng dương trong biển biếc ngàn năm.

          Trong tim anh em hiền dịu trăng rằm
          Soi thấu hồn anh những tháng năm vất vả
          Em thủy chung như người đàn bà hóa đá
          Yêu anh nồng nàn nắng hạ ban trưa.

          Có lẽ nào em phụ tình anh
          Lời đồn đại hay đó là sự thật
          Không dám nghĩ rằng tình yêu đã mất
          Bao nỗi buồn chồng chất xé lòng đau.

          Tình yêu em như biển lớn sông sâu
          Ôm trọn đời em một hòn đảo nhỏ
          Suốt ngàn năm nguyện làm sóng vỗ
          Che cho em giông tố phong ba.

          Dẫu ngày mai em tự chia xa
          Để tìm tới một bến bờ hạnh phúc
          Có phút giây nào em lục tìm kí ức
          Xin nhớ một người luôn chúc phúc cho em!

Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2016

ĐI CHỢ HOA

          
          Nắng ấm hoa vàng tươi gió nhẹ
          Lộc non phớt tím mắt nai mơ
          Ngõ quê thơm nồng mùi nếp mới
          Mùa xuân theo cánh én bay về.

          Rộn rã tiếng cười chợ hoa xuân
          Rực đỏ sắc màu đào Nhật Tân
          Em bán nhớ nhung cành dơn tím
          Ta hỏi mua sao dạ tần ngần!

          “Hoa tím – màu hoa của thủy chung”
          Tiếng ngọc ta nghe rộn tiếng lòng,
          Em trao hoa tím, trong đôi mắt
          Em thẹn thùng còn ta rưng rưng.

          Mua hoa ta mua nỗi nhớ nhung
          Ngại ngần đứng mãi, phiên chợ đông
          Chào em ta nói lời ẩn ý:
         - Mai bán cho anh một cánh hồng!

Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2016

TẾT XƯA CÒN MÃI TRONG EM

            Tết quê ngày xưa đầm ấm lắm
            Hoa đào đỏ rực trước sân nhà
            Trẻ con đốt chơi tràng pháo tép
            Ngõ xóm chăng đèn với kết hoa.

            Nồi bách chưng xanh lục bục sôi
            Mùi hương trầm ấm tỏa khắp nơi
            Cột nhà dán đỏ đôi câu đối
            Lá dứa cây nêu chỉa lên trời.

            Mẹ cười: “Con gái mẹ lớn rồi
            Giêng hai phải tính chuyện đi thôi
            Nhà trai mai mối từ xuân trước
            Nhỡ để qua thì khổ thân thôi.”

            Nghe lời mẹ nói em chỉ cười
            Sao lòng chua chát quá anh ơi,
            Người ta đã tính ngày nạp lễ
            Mà tin anh biền biệt phương trời!...

            Ngậm ngùi trông dòng nước trôi xuôi
            Đã qua một cái tết nữa rồi
            Mùa xuân chưa chín xuân em rụng
            Gặp bến nước trong được mấy người?    

            Mỗi lần tết đến dạ bồi hồi
            Thêm nặng lòng nhung nhớ anh thôi
            Trầu cau còn đó còn bông bưởi 
            Tầm xuân tàn tạ đã lâu rồi…

            Cứ nhớ cứ chờ vẫn cứ mong,
            (Nhưng em cố nén chặt trong lòng)
            Tuổi xuân con gái em phơi phới
            Em chẳng như ai giục lấy chồng.