Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

CON THUYỀN ĐỜI

           
            Tù túng cánh đồng quê chật hẹp
            ta giương buồm vượt sóng xa khơi,
            mộng ước cứ lung linh phía trước
            bến tương lai tiếp giáp chân trời.

            Rồi bão tố cuồng phong ập đến
            cánh buồm ta chao đảo đêm đen,
            khi rời rã tay chèo giữ mạng
            mảnh hồn ta thương nhớ đất liền.

            Phút bình yên chí trai hăng hái
            con thuyền trên biển lặng băng băng…
            Biển cứ rộng chân trời tít tắp
            bóng chiều buông, buông chút nao lòng.

            Chân trời xa mù mịt cơn giông
            thấp thoáng bóng cánh chim báo bão,
            dồn dập chèo đưa thuyền vào đảo
            hạ cánh buồm, buồn bã quăng neo!

            Rồi từ đấy cứ mỗi buổi chiều
            xa xăm ngóng chân trời phía trước,
            bến khát vọng bao giờ tới được
            ngày xanh đi, nay bạc mái đầu.

            Cánh buồm ta rách nát từ lâu
            ngóng quê hương đường về diệu vợi,
            Cánh đồng quê trong ta lớn mãi
            ước ao chi ta hóa con tàu!...

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2016

KỈ VẬT NGÀY XANH


                   Những bông hoa
                   em ép vào lưu bút ngày xanh,
                   chia tay anh hóa thành kỷ vật.
                   Mười năm
                   nằm yên dưới chồng sách.
                   Hai mươi năm
                   chuyển nhà,
                   nhớ ra, nhét bừa vội vã
                   vào thùng đồ cũ chưa nỡ bỏ đi.
                   Ba mươi năm
                   có những đêm trở trăn những gì được mất
                   bốn bức tường dựng nên thánh thất
                   bươn chải một thời
                   trọn nghiệp một đời
                   ta mình giờ chỉ mình ta…
                   Chợt nhó ra
                   những bông hoa kỷ vật!
                   Nằm trong lưu bút                 
                   dưới chồng sách bụi mờ.
                   Những câu thơ căng tràn ước mơ
                   chút vẩn vơ triết lí
                   ngả màu như tóc trên giấy ố vàng. 
                   Đâu bông hoa phượng
                   bông nào hoa ban
                   nào đâu phong lan
                   tất cả ngả một màu cánh gián.
                   Em nhắm mắt cho lòng bảng lãng
                   ngược thời gian thuở tóc xanh màu:
“Áo xưa dù nhàu
cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau”.

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2016

ĐỒNG DAO CHO NGƯỜI LỚN


                   Có tư tưởng nào
                   Bao trùm nhân loại
                   Có xã hội nào
                   Ngập tràn nhân ái?

                   Có hận thù nào
                   Trường tồn mãi mãi
                   Có đóa hoa nào
                   Không thể tàn phai?

                   Sao tháng ngày dài
                   Nhớ nhung tha thiết
                   Chồi xanh lộc biếc
                   Cứ là mùa xuân?

                   Không ánh trăng ngần
                   Đêm ba mươi tết
                   Đáy sông dễ biết
                   Lòng người khôn đo?

                   Tín nghĩa đem cho
                   Dễ gì nhận lại
                   Xấu đẹp khôn dại
                   Vĩnh hằng tình yêu!